Chuyển đến nội dung chính

Dồi chó ngon mà

Vài tháng trước, tôi quyết định mua một chú chó. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng như mơ, và do tình hình kinh tế khó khăn, tôi đã phải đưa ra quyết định đau lòng là bán chú chó để có tiền mua cháo  cho cô con gái bé bỏng và chi tiêu trong tuần tới. Với tôi, nuôi chó chỉ là để trông nhà, nhưng vợ tôi thì có vẻ như yêu động vật hơn yêu tôi. Cô ấy rất buồn khi biết tôi bán chú chó.



Để làm vợ vui hơn, tôi nói: "Cuối tháng, chúng ta có thể mua một con chó khác để nuôi. Đừng lo!" Nhưng hình như câu đó vẫn không làm cô ấy cười. Thế là tôi thêm vào một câu: "Bán đi rồi! mua dồi chó ăn đừng khen ngon đấy!"

Vợ tôi cuối cùng cũng bật cười ha hả, và tôi cũng vơi bớt đi âu lo. Thực lòng mà nói, số tiền từ việc bán chú chó chỉ là 700 nghìn, một khoản tiền không đủ để mua một tuần hạnh phúc trong lúc khó khăn. Không biết tôi sẽ phải đối mặt với những thử thách nào nữa đây? Hi vọng công việc của tôi sẽ phát triển tốt hơn và các ứng dụng của tôi sẽ bắt đầu "nhảy múa" để mang lại thu nhập ổn định hơn!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những Ngày "Hết Tiền"

  Những Ngày "Hết Tiền" và Hy Vọng Vào Một Pháp Thuật Hồi Sinh! Ôi những ngày qua đúng là "đen tối" không khác gì phim kinh dị. Công việc của tôi còn bề bộn hơn một chiếc pizza đầy topping mà không có phần đế để đỡ! Hết yêu cầu này tới deadline khác, mà tiến độ thì cứ “bỏ đi mà làm người” - đúng là lúc này làm gì cũng thấy "chậm như rùa". Vì kinh tế eo hẹp, tiền lương thì chẳng thể nói là "rực rỡ" được, vợ tôi đã lấp lửng chuyện "mang con về quê ngoại" như một pha cảnh báo cực kỳ đe dọa. Thật là cảnh ngộ xót xa như một miếng bánh ít nhân... ít tới nỗi nhìn không ra nhân! Mỗi ngày tôi đều ủ rũ như bị niềm hy vọng “hàng ngoại” bỏ rơi, không thể nào tập trung được vào công việc, đầu óc cứ loanh quanh nghĩ tới làm sao có tiền chi tiêu hằng ngày. Cầu cho những ngày buồn bã này sẽ qua nhanh, để tôi có được “pocket mo...

Khi Mọi Thứ Đều "Xui Rủi"

Cuộc Sống Xô Bồ: Khi Mọi Thứ Đều "Xui Rủi" Chà, cuộc sống này thật sự có nhiều màu sắc hơn tôi tưởng, và gần đây, tôi cảm thấy như mình đang sống trong một bộ phim hài đen tối. Hãy cùng tôi điểm qua những sự kiện "không thể tin nổi" vừa qua: Mất xe, mất tiền, mất công việc phụ... - nghe như một cái danh sách những điều cần tránh trong cuộc sống vậy. Một tháng qua, tôi đã trải qua một cơn bão khủng hoảng: xe biến mất như ma, tiền tiêu tan không còn dấu vết, và công việc phụ thì chẳng còn đâu. Rõ ràng, vũ trụ có vẻ như đang gửi cho tôi một thông điệp rõ ràng: “Chúc mừng! Bạn đã trúng số độc đắc của những điều xui xẻo!” Khi mọi thứ cứ dồn dập ập tới, đầu óc tôi như một cái máy xay sinh tố – mọi thứ đều đảo lộn và không thể tập trung vào việc chính là viết ứng dụng của tôi. Nhưng, không phải tất cả đều là màu xám và đau khổ. Tin tốt là, tôi vẫn có ba mẹ và cô vợ tuyệt vời – hai người có thể nói là “thần hộ mệnh” của tôi. Họ không chỉ giúp tôi trong chuyện cơm ăn nước ...

Từ Debug Đến Đồ Ăn Ngon

Một ngày trôi qua thật nhộn nhịp với công việc lập trình mà tôi vô cùng yêu thích. May mắn là tôi có rất nhiều dự án web và phần mềm để dấn thân vào, dù công việc này đôi khi khiến đầu tôi cảm thấy như đang tham gia một cuộc thi "đau đầu cấp quốc gia". Nhưng bạn biết gì không? Chính những thử thách này lại làm tôi cảm thấy phấn khích, vừa vui vừa rèn luyện kỹ năng lập trình đến mức thậm chí tôi còn nghĩ mình có thể mở một lớp học "Làm thế nào để không bị choáng ngợp khi lập trình". Tôi chỉ mong có thể kiếm được thật nhiều tiền để sắm sửa cho cô con gái dễ thương của tôi – bé thỏ nhỏ xíu và cô vợ thích ăn vặt những món ngon tuyệt. Đã lâu lắm rồi cô ấy chưa có một bộ đồ mới, chắc cô ấy cũng đang âm thầm mơ về một "cửa hàng thời trang tươi đẹp" lắm! Hy vọng rằng ngày mai tôi sẽ nhận được một khoản tiền công nho nhỏ từ công việc hôm nay. Thế là tối nay, gia đình tôi sẽ có thể đi ăn một bữa thật ngon và tậu một cái mùng mới, để giấc ngủ của chúng tôi cũng có th...